Teya Salat
Wap đọc truyện ngắn hay, Đọc truyện tiểu thuyết tình yêu, truyện teen truyện tình yêu hay
HomeTìm kiếm MENU
Bây giờ là: |
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Danh Mục
» Thơ tình yêu
» Truyện cười
» Truyện ma
» Ngôn tình
» Truyện dài
» Trò chuyện cuộc sống
» Trà sữa cho tâm hồn
» Truyện ngắn
» Blog Radio
» Cafe Chiều Thứ 7
» Made By Teen's
» Teen Story
↓↓ »
Bắt được rồi, Vợ ngốc - Pum
Bắt được rồi, Vợ ngốc - Pum
Mr.Siro[On] 4.5 sao trên 1024người dùng 12:05, 20-04-25
Truyện dài


-“Anh cứ nói thẳng cô gái tên Thy Thy là bạn gái cũ của anh đi, cần gì phải lằng nhằng như vậy.”-Ái Hy đã hết sức nhẫn nại, dấu chấm hỏi mỗi lúc một to hơn, tức giận quay mặt lại nhìn thẳng vào mắt Minh Vỹ, nghiêm túc nói.

-“Em nói không sai, Thy Thy là người anh yêu.”-Minh Vỹ điền tĩnh trả lời, cho một tay vào túi, tay còn lại thả lỏng vào không trung.

Câu trả lời này quả thật Ái Hy rất mong đợi là Minh Vỹ sẽ nói như thế, nhưng tại sao khi nghe Minh Vỹ nói vậy, cảm giác hụt hẫng và ghen tức lại chiếm lấy tâm hồn của Ái Hy.

-“Xem ra anh cũng thẳng thắn nhỉ? Hay sẵn đây nói thẳng tôi chỉ là người mà anh chọn để thay thế cô gái Thy Thy đó đi.”-Ái Hy đáp lại nụ cười của Minh Vỹ bằng một nụ cười dịu dàng, nhưng trong lòng Ái Hy lại đang chứa đựng nhiều cảm xúc khác nhau.

-“Em không phải là người anh dùng để tìm quên.”-Minh Vỹ nói chậm rãi, gằn từng chữ một, đôi mắt màu hổ phách đang dần tối lại.

-“Vậy thì tại sao anh lại chọn tôi? Do tôi quá giống Thy Thy chăng?”-Ngay từ khoảnh khắc đầu tiên nhìn thấy bức ảnh của Thy Thy, Ái Hy lập tức hiểu được lý do Minh Vỹ cứ một mực bắt mình phải làm vợ anh ta... vì nếu chỉ nhìn sơ, quả thật cả hai người giống nhau như hai giọt nước.

-“Chuyện đó không liên quan gì đến việc anh chọn em...”-Minh Vỹ nói đều đều, sau đó khựng lại nhìn Ái Hy.-“... Vốn dĩ ngay từ đầu, anh và Thy Thy đã không thể đến với nhau.”

-“Vì sao?”-Trái tim Ái Hy lỗi một nhịp, tự nhủ không cần biết quá nhiều về chuyện này nhưng cứ vô thức hỏi.-“Hai gia đình ngăn cấm?”

Minh Vỹ không đáp, quay mặt sang hướng khác, đôi mắt chứa đựng những tia nhìn đau đớn.

-“Vì anh và Thy Thy là anh em.”-Minh Vỹ hạ thấp giọng, sau đó điềm nhiên trả lời, sau đó lại quay mặt lại nhìn thẳng vào Ái Hy.-“Em còn hỏi gì nữa không?”

-“Tại sao cô ấy lại mất?”-Ái Hy cúi đầu xuống, tránh ánh nhìn phức tạp của Minh Vỹ.

-“Nhờ một nhát dao của thù hận.”

Nhát dao? Thù hận? Mặc dù đã từng nghe Minh Vỹ nói chuyện Thy Thy mất là do bà Hàn, nhưng Ái Hy vẫn không thể tin được một người phụ nữ như bà lại có thể nhẫn tâm đến mức hại chết con gái của mình.

Cảm giác ớn lạnh đẩy lùi những cảm xúc phức tạp của Ái Hy, cả người Ái Hy run lên, viễn cảnh tái hiện của sự việc đang được Ái Hy suy diễn trong viễn tưởng.

-“Anh có thể tha thứ cho mẹ không?”-Ái Hy nói trong đứt quãng, cả người run nhẹ nắm lấy tay áo Minh Vỹ lay lay.

-“Em nghĩ sao?”-Minh Vỹ cúi đầu nhìn Ái Hy, đôi mắt chứa đựng những tia nhìn phức tạp.

-“Tôi không phải người trong cuộc nên không hiểu rõ... nhưng nếu mẹ thật sự hối lỗi, tôi sẵn sàng bỏ qua tất cả.”-Ái Hy chớp chớp đôi mắt nhìn Minh Vỹ, cương quyết trả lời.

Chợt Minh Vỹ ngồi xuống cạnh giường, khẽ thở dài.

-“Hôm nay là ngày Thy Thy mất, nhưng cũng là một ngày đặc biệt đối với anh.”-Đưa tay nắm lấy chiếc nhẫn trên sợi dây chuyền của Ái Hy, Minh Vỹ đặt nhẹ lên đó một nụ hôn.

-“Ngày gì?”-Ái Hy chẳng màng để tâm đến hành động khác lạ của Minh Vỹ, chớp mắt ngạc nhiên hỏi.

-“Ngày anh tìm thấy em...”



Chương 15: On rainny day...


Viễn cảnh...

Từng giọt mưa nhẹ nhàng rơi xuống, lấp đầy những khoảng trống của không trung...

Tại nhà tang lễ, một cô gái xinh xắn đang nằm bất động trong chiếc quan tài, đôi mắt nhắm nghiền chìm vào giấc ngủ dài vô tận, hứa hẹn sẽ không bao giờ tỉnh dậy nữa.

Khung cảnh trang nghiêm lúc ấy thật khiến người khác cảm thấy ngạt thở, cảm giác căng thẳng lẫn đau thương cùng cực chiếm lấy gian phòng ấy, nơi một người con gái đang yên giấc mãi mãi.

Xung quanh nhà tang lễ im lặng một cách đáng sợ, chỉ cần một tiếng động nhỏ cũng đủ tạo nên một thứ âm thanh kinh thiên động địa.

Một bóng người cô độc đứng lẫn trong toán vệ sĩ, đưa đôi mắt vô cảm lặng lẽ ngắm nhìn người con gái nằm trong chiếc quan tài...

Còn đâu một bóng dáng vui vẻ...

... Còn đâu một nụ cười đáng yêu luôn hiện diện trên đôi môi xinh xắn ấy...

Lúc này, tất cả những gì Minh Vỹ được trông thấy là gương mặt không còn chút sinh khí của Thy Thy, đôi môi tái nhợt, hai tay đặt bắt chéo ngang hông.

Những giọt lệ mang sắc thái khác nhau lặng lẽ rơi xuống... từng người, từng người một...

Đau đớn có...

Xót thương có...

... Và có cả hận thù...

...

Bên ngoài, một người phụ nữ trung niên bước xuống khỏi chiếc BMW màu đen, từ từ hoà lẫn vào toán người đó.

...

Bà Hàn tiến đến trước chiếc quan tài, đôi mắt không giấu được ánh nhìn đau đớn...

Vô thức, bà Hàn đưa tay về phía gương mặt ấy, từng chút một mong muốn được chạm vào Thy Thy lại lớn dần lên.

Một bàn tay siết chặt tay bà Hàn lại, sau đó lạnh lùng đưa đôi mắt màu hổ phách liếc nhìn bà Hàn, trong ánh mắt ấy chứa đựng nỗi đau tột cùng và cả sự căm hận.

-“Bà nghĩ bà có đủ tư cách chạm vào cô ấy sao?”-Minh Vỹ gằn từng chữ, khoé môi khẽ nhếch lên tạo một nụ cười khinh bỉ.

Bà Hàn vẫn cúi đầu im lặng, nhưng vẫn cố gắng đưa tay chạm đến Thy Thy...

-“Không nghe tôi nói à? Đừng làm vấy bẩn Thy Thy bằng bàn tay dơ bẩn của bà.”-Bàn tay Minh Vỹ siết chặt hơn, dáng vẻ bất cần của Minh Vỹ lúc này đúng chất của một ác quỷ...

Cảm giác đau đớn nơi bàn tay đang bị Minh Vỹ siết chặt vẫn không thể nào đuổi kịp những vết thương lòng của bà Hàn.

Bà vẫn cố gắng nhẫn nhịn, sau đó đưa tay còn lại về phía Thy Thy, ngoan cố thực hiện nguyện vọng cuối cùng của mình.

Chợt Minh Vỹ lại mỉm cười, một nụ cười dịu dàng chưa từng được trông thấy...

Hành động tiếp theo của Minh Vỹ là đẩy mạnh bà Hàn về phía đám cận vệ, lập tức có một tên đứng ra kéo bà Hàn ra khỏi phòng.

Một giọt nước mắt của sự tuyệt vọng lăn dài trên gò má của bà Hàn, thật sự lúc này bà hối hận thì cũng đã quá muộn... Thy Thy, đã không thể quay về nữa.

...

Ngoài trời, mưa vẫn vô tình rơi, tạo nên những âm thanh nuốt chửng tất cả... tiếng nấc nghẹn ngào của bà Hàn cũng không ngoại lệ, chìm vào dĩ vãng...

...

-“Thy Thy, tạm biệt em!”

...

“Những gì thuộc về quá khứ...
... phải mất bao nhiêu thời gian mới lấy lại được?”

...

-“Thiếu gia, cậu đừng uống nữa.”-Giọng nói lo lắng của một tên cận vệ vang lên, đưa tay lay lay người Minh Vỹ.-“Mặc dù hôm nay là tròn một năm ngày cô Thy Thy mất, nhưng cậu cũng không nên như vậy.”

-“Mặc tôi.”-Minh Vỹ ngoan cố tiếp tục lấy thêm một chai rượu khác, đây là chai thứ ba trong ngày.

Tên cận vệ ấy khẽ lắc đầu ngán ngẩm, sau đó rời khỏi phòng, trả lại sự yên tĩnh cho căn phòng lạnh lẽo ấy.

Minh Vỹ ngồi dưới sàn, mệt mỏi tựa vào tường, tiếp tục uống hết chai rượu kia để tìm quên...

Cũng như ngày định mệnh hôm đó, mưa lại rơi...

Trong vô thức, Minh Vỹ bước ra khỏi nhà, lái xe đến phần mộ của Thy Thy...

...

Một bóng người ướt sũng lặng người đứng nhìn ngôi mộ trước mặt, cánh đồng hoa bây giờ đang trĩu nặng những giọt mưa trong suốt.

-“Thy Thy à, hẳn lúc đó em đau lắm phải không?”-Minh Vỹ nhìn vào tấm hình ở bia mộ, chất giọng khản đặc lên tiếng hỏi, đôi mắt không giấu nổi những tia nhìn đau đớn.-“Xin lỗi... vì anh đã không bảo vệ được em.”...
« Trước1...910111213...54Sau »
Đánh dấu bài viết | Quản lý
Chia Sẻ Và Nhận Xét Bài Viết
SMS Google Zing Facebook Twitter
Chia sẻ bài viết: $tenbv
Chia Sẻ Bài Viết này lên Facebook
↑↑ Bạn đã xem chưa?
» Hạnh phúc xa tầm tay với…Vợ bé nhỏ! Anh mất em thật rồi. (2015-04-27)
» Vì anh nghèo. (2015-04-27)
» Truyện hay dã man “Mưa”. (2014-10-26)
» Thưa Thầy... Em Yêu Anh - Ngọc Hân. (2014-10-09)
» Đôi Mắt Của Hầu Gái - Chanhee. (2014-10-09)
Tags:
Bạn đang đọc những

truyện tình yêu

tiểu thuyết hay nhất

,

Wap đọc truyện tiễu thuyết hay

full cho điện thoại,

đọc truyện teen

truyện tình yêu

mới nhất hay nhất,

doc truyen tieu thuyet hay hai huoc full

, doc truyen tinh cam,

tiểu thuyết full đủ thể loại


Bản quyền ©
Time Load: 0.0003s

Tải game online

, Tin nhắn chúc ngủ ngon, Tải game yoker miễn phí, Truyện tình yêu,

Forum hổ trợ Xtgem

, Truyện sex hay nhất
√ Không click vào QUẢNG CÁO dưới này!! Thanks