Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Wap đọc truyện ngắn hay, Đọc truyện tiểu thuyết tình yêu, truyện teen truyện tình yêu hay
HomeTìm kiếm MENU
Bây giờ là: |
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Danh Mục
» Thơ tình yêu
» Truyện cười
» Truyện ma
» Ngôn tình
» Truyện dài
» Trò chuyện cuộc sống
» Trà sữa cho tâm hồn
» Truyện ngắn
» Blog Radio
» Cafe Chiều Thứ 7
» Made By Teen's
» Teen Story
↓↓ »
Bắt được rồi, Vợ ngốc - Pum
Bắt được rồi, Vợ ngốc - Pum
Mr.Siro[On] 4.5 sao trên 1024người dùng 05:28, 21-04-25
Truyện dài


Ái Hy vô thức đưa tay ôm lấy bờ vai đang vô cùng đau rát của mình, đôi mắt bắt đầu chạy dài những giọt nước mắt trong suốt...

-“Thôi chết, thuốc giảm đau hết hiệu lực rồi!”-Y tá Hoàng Vân như hiểu được việc gì đang xảy ra, vội vàng bước nhanh ra khỏi phòng...

-“Ưhm... A...”-Ái Hy bắt đầu cảm thấy sự đau nhói ở bờ vai, mặc dù hiệu lực của thuốc ngủ vẫn còn nhưng sự đau đớn vẫn không thể biến mất...

Ánh nhìn đáng sợ của ác quỷ trong tích tắc được thay thế bằng ánh nhìn xót xa...



Chương 24: Hurt...


Minh Vỹ bất lực nhìn Ái Hy đang phải đối diện với nỗi đau hiện hữu trên bờ vai nhỏ bé, cả người Ái Hy run lên, bàn tay vô thức ôm chặt nơi đang vô cùng đau rát...

Những ánh mắt khác nhau lúc này đang tập trung về một phía, nơi phát ra những tiếng rên nhỏ nhưng lại chứa đựng vô vàn đau đớn...

Tất cả những người đang có mặt trong phòng bệnh đang nín thở, đưa đôi mắt lặng lẽ quan sát bóng người nhỏ bé đang nằm trên giường...

-“Ưhm... ưhm...”

Đôi mắt màu hổ phách đang dần tối lại, từ từ bước đến bên cạnh giường...

Nhưng mọi hành động chỉ dừng lại ở mức đó... Minh Vỹ lặng người nhìn Ái Hy đang mím môi, những giọt nước mắt cứ bướng bỉnh chạy dài trên gương mặt ấy...

Minh Vỹ biết rõ, lúc này dù có làm gì cũng không thể khiến vết thương trên vai kia giảm bớt sự nhức nhói nơi bờ vai, thậm chí còn có thể làm nó càng đau hơn...

Cách duy nhất lúc này là phó mặc mọi chuyện cho thời gian...

... Thật sự bất lực...

Bàn tay Minh Vỹ bắt đầu đưa vào không trung...

Sắp rồi... sắp chạm đến rồi...

-“Hức...”

Tiếng nấc đầu tiên từ gương mặt phía bên kia khiến tay Minh Vỹ khựng lại, cảm giác bất lực lại vây kín tâm hồn của Minh Vỹ... gương mặt ác quỷ dần lộ rõ vẻ xót xa...

Nhịp tim bắt đầu đập chậm lại, ngay cả việc thở cũng trở nên khó khăn...

...

“Anh thật vô dụng...
... khi chỉ biết đứng nhìn em đau đớn...”

...

-“Anh ơi, phiền anh tránh ra.”-Y tá Hoàng Vân vỗ nhẹ vai Minh Vỹ nhẹ nhàng lên tiếng nhắc nhở, gương mặt thoáng ửng đỏ.

Minh Vỹ lập tức tránh sang một bên, nhưng khoảng cách vẫn đủ để quan sát Ái Hy. Cô y tá Hoàng Vân đã quay lại với hộp dụng cụ trên tay, sau đó cô ta lấy một ống tiêm ra...

... Cứ như mọi lần mà làm...

...

Từ từ rút mũi kim ra khỏi tay Ái Hy, y tá Hoàng Vân nhẹ nhàng dán miếng băng cá nhân vào chỗ ấy, đứng dậy nhìn Minh Vỹ cười khiêm tốn...

-“Tuy đã tiêm thuốc giảm đau, nhưng có lẽ phải mất một khoảng thời gian khá dài để thuốc bắt đầu phát huy hiệu lực...”-Chất giọng ấy bắt đầu nhỏ dần, nụ cười ấy vẫn hiện hữu trên môi.-“... có lẽ cô Vương vẫn phải chịu đựng cho đến lúc thuốc bắt đầu hiệu nghiệm.”

Không thể làm gì hơn, Minh Vỹ chỉ gật nhẹ đầu với cô y tá trước mặt, đôi mắt chiếu thẳng về phía sau cô y tá...

-“Cho các người một phút, lập tức biến ra khỏi đây.”-Minh Vỹ gằn giọng, trừng mắt với đám người còn lại đang đứng yên như tượng gỗ trong phòng, bàn tay nhẹ nhàng gạt những giọt nước mắt còn vương trên gương mặt của cô vợ ngốc nghếch.

Dĩ nhiên là chưa đầy một phút, trước lời uy hiếp mang đậm tính chất muốn giết người của Minh Vỹ, ông bác sĩ và toán y tá kia lập tức rời khỏi phòng, y tá Hoàng Vân cũng theo sau...

Cánh cửa phòng từ từ khép lại...

Chuyển ánh mắt sang Ái Hy, gương mặt đó vẫn mang chút gì đó gọi là đau đớn, nhưng bàn tay ôm lấy vai lúc nãy đã được nới lỏng, nét mặt dần trở nên thư thái hơn...

Minh Vỹ lặng người nhìn Ái Hy, nhẹ nhàng kéo tay Ái Hy ra khỏi bờ vai đang phải gánh chịu vết thương đặt xuống giường, đắp chiếc chăn mỏng lên người Ái Hy...

Vẻ mặt ác quỷ cũng dần trở về với vẻ lạnh lùng vốn có, và cả thiên thần cũng dần chìm vào giấc ngủ...

...

*Rầm*

Cánh cửa phòng làm việc của ông bác sĩ chữa trị cho Ái Hy được mở ra một cách mạnh bạo...

Minh Vỹ và một toán cận vệ cao lớn mặc vest đen hiện ra sau cánh cửa, hai tay Minh Vỹ cho vào túi quần, dáng vẻ kiêu ngạo đầy thách thức...

... Chỉ cần nhìn sơ cũng biết cánh cửa ấy được mở ra nhờ một lực khá mạnh từ bàn chân của người đứng đầu sau cánh cửa ấy...

... Mà dĩ nhiên người đó là Minh Vỹ, với một dáng vẻ đúng chất mafia...

Những bước chân dồn dập bắt đầu xuất hiện, Minh Vỹ chậm rãi bước đến gần bàn làm việc của ông bác sĩ ấy, theo sau là đám cận vệ đang toả ra sát khí...

Bước chân dừng lại...

Cả căn phòng chìm sâu vào một sự im lặng đến đáng sợ, ông bác sĩ căng thẳng nhìn chàng trai trước mặt, vẻ mặt thoáng sợ hãi...

-“Việc điều trị của vợ tôi mất khoảng bao lâu?”-Minh Vỹ lạnh nhạt hỏi, đôi mắt màu hổ phách đang chứa đựng nét tinh ranh của loài hổ báo, nhìn ông ta bằng đôi mắt uy hiếp.-“Vợ tôi cần xuất viện ngay lập tức.”

Ông bác sĩ sững người, sau đó nhanh chóng lấy lại phong thái điềm đạm, đẩy đẩy gọng kính.

-“Như tôi đã nói ban đầu, sẽ mất một khoảng thời gian khá dài cho việc điều trị. Với thể trạng hiện giờ, cô Vương không thể xuất viện được, nên để cô ấy ở lại bệnh viện thì sẽ thuận lợi hơn cho việc điều trị.”-Chất giọng ông ta thoáng run rẩy, nhưng lại rất dứt khoát.

-“Để cô ấy ở lại cho các người giết chết sao?”-Minh Vỹ cười nhạt, chuyện ban nãy vẫn không thể nào tha thứ.

-“Đó chỉ là chút hiểu lầm, nhưng chúng tôi vẫn sẽ cố gắng hết sức để điều trị cho cô vương.”-Cố gắng chống chế, ông bác sĩ vẫn kiên trì thuyết phục Minh Vỹ.

-“Mỗi ngày tôi sẽ cử người đến đưa rước ông đến nhà tôi, như vậy quá thuận tiện rồi còn gì?”-Minh Vỹ gằn giọng, trừng mắt nhìn ông bác sĩ ngoan cố, thật sự không thể yên tâm để Ái Hy trong cái bệnh viện này.-“... hay ông muốn được nghỉ hưu?”

Tâm huyết một đời của ông bác sĩ không cho phép ông ta đồng ý với việc cho Ái Hy chữa trị tại nhà, nhưng càng không thể cho phép tự mình đẩy mình vào con đường chết.

-“Nhưng nếu vậy cô Vương vẫn phải ở lại bệnh viện theo dõi vài ngày.”

*Rầm*

Minh Vỹ đập mạnh vào bàn làm việc của ông ta, nở một nụ cười mang đầy sát khí.

-“Ngay bây giờ!”-Dường như đã hết sức chịu đựng, Minh Vỹ tức giận quát vào mặt ông bác sĩ lớn tuổi, gằn giọng.

Gương mặt đối diện đang tái dần vì sợ hãi, cảnh tượng trong phòng bệnh mà Minh Vỹ đã làm với cô y tá lại hiện ra trước mắt ông ta...

Bất lực, ông ta đành gật nhẹ đầu...

...

Quay trở về phòng, Minh Vỹ cử một tên cận vệ đi làm thủ tục xuất viện cho Ái Hy...

Trên chiếc giường bệnh trắng toát, gương mặt Ái Hy đang mang đậm một sắc màu của bông tuyết... một màu trắng không chút sự sống...

Minh Vỹ cúi xuống, nhẹ nhàng nâng người Ái Hy lên, bước ra khỏi phòng...

...

Chiếc xe BMW đã chờ sẵn ở trước cổng bệnh viện, một tên cận vệ cung kính mở cửa xe...

Minh Vỹ đặt Ái Hy vào trong, sau đó cũng vào theo, đóng cánh cửa xe lại...

... Chiếc xe từ từ lăn bánh...

...

Ái Hy bắt đầu tỉnh giấc, đôi mắt từ từ mở ra khó nhọc đón nhận ánh sáng sau một giấc ngủ khá dài...

Căn phòng trang trí hai gam màu trắng đen lại hiện ra, gương mặt Minh Vỹ đang có một hướng nhìn vô định lọt vào tầm mắt của Ái Hy......
« Trước1...1920212223...54Sau »
Đánh dấu bài viết | Quản lý
Chia Sẻ Và Nhận Xét Bài Viết
SMS Google Zing Facebook Twitter
Chia sẻ bài viết: $tenbv
Chia Sẻ Bài Viết này lên Facebook
↑↑ Bạn đã xem chưa?
» Hạnh phúc xa tầm tay với…Vợ bé nhỏ! Anh mất em thật rồi. (2015-04-27)
» Vì anh nghèo. (2015-04-27)
» Truyện hay dã man “Mưa”. (2014-10-26)
» Thưa Thầy... Em Yêu Anh - Ngọc Hân. (2014-10-09)
» Đôi Mắt Của Hầu Gái - Chanhee. (2014-10-09)
Tags:
Bạn đang đọc những

truyện tình yêu

tiểu thuyết hay nhất

,

Wap đọc truyện tiễu thuyết hay

full cho điện thoại,

đọc truyện teen

truyện tình yêu

mới nhất hay nhất,

doc truyen tieu thuyet hay hai huoc full

, doc truyen tinh cam,

tiểu thuyết full đủ thể loại


Bản quyền ©
Time Load: 0.0008s

Tải game online

, Tin nhắn chúc ngủ ngon, Tải game yoker miễn phí, Truyện tình yêu,

Forum hổ trợ Xtgem

, Truyện sex hay nhất
√ Không click vào QUẢNG CÁO dưới này!! Thanks