pacman, rainbows, and roller s
Wap đọc truyện ngắn hay, Đọc truyện tiểu thuyết tình yêu, truyện teen truyện tình yêu hay
HomeTìm kiếm MENU
Bây giờ là: |
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Danh Mục
» Thơ tình yêu
» Truyện cười
» Truyện ma
» Ngôn tình
» Truyện dài
» Trò chuyện cuộc sống
» Trà sữa cho tâm hồn
» Truyện ngắn
» Blog Radio
» Cafe Chiều Thứ 7
» Made By Teen's
» Teen Story
↓↓ »
Thưa Thầy... Em Yêu Anh - Ngọc Hân
Thưa Thầy... Em Yêu Anh - Ngọc Hân
Mr.Siro[On] 4.5 sao trên 1024người dùng 18:05, 03-02-25
Truyện dài


Khi tôi bước chưa được mấy bước thì hắn gọi giật lại: “Hey, hold on a sec. You did waste your time to explain why do you love Sinh. If I don’t give you a chance, I will be a small minded person. So I think I should reward for you. ( Này. Cô đã phí công sức giải thích vì sao cô yêu Sinh. Nếu tôi không cho cô một cơ hội thì tôi quá hẹp hòi. Nên tôi nghĩ là tôi nên mở đường cho cô.). Tôi nghe hắn nói thế liền quay ngoắt lại nhìn hắn với ý thăm dò: “ Really? Will you?(Thật không?Anh sẽ làm thế chứ?)”. Andrew gật gù: “ Yeah.I accept but on one condition.Will you do any thing for him( Phải tôi sẽ làm thế với một điều kiện. Có phải cô sẽ làm tất cả vì Sinh không?)”. Tôi do dự về điều này,tôi không dám gật. Nếu điều đó không vượt quá khả năng cửa tôi và điều đó thật sự trong sáng thì tôi sẽ làm.Còn trường hợp xấu nhất thì….

Tôi nhìn Andrew đăm chiêu suy nghĩ. Cái đầu tròn lẳn như quả bóng của hắn đang toan tính gì đây? Tôi hy vọng là hắn không có ý định đen tối với tôi. Hắn đang mỉm cười chờ đợi tôi. Cái vẻ của hắn đầy gian manh. Tôi nhìn hắn thật lâu và rốt cuộc tôi thở hắt mạnh ra và bảo hắn: “ I will do anything.But I won’t do if it is not pure. ( Tôi sẽ làm tất cả.Nhưng nếu nó không trong sáng tôi sẽ không làm)”. Hắn nhìn tôi, ôm bụng cười sằng sặc rồi vỗ vai tôi: “ Set your mind at ease. I won’t force you do any thing bad.How do you think about one kiss for me?( Yên tâm đi.Tôi sẽ không bắt cô làm gì xấu đâu.Nghĩ thế nào về một nụ hôn nhỉ?)”. Tôi giật mình đẩy hắn ra lắp bắp: “ Wh…at?…a kiss?? ( Cái…cái..gì? Một…nụ…hôn hả?)”. Hắn nhìn vẻ lúng túng của tôi và tiếp tục: “ As you wish. It just a light kiss. Not any thing purer than that.Dare you?( Như cô muốn. Chỉ là một nụ hôn phớt thôi.Không có gì trong sáng hơn thế.Dám không?). Tôi nhìn hắn cười mà kinh hãi. Hắn thật là khiếm nhã. Nhìn vẻ mặt nửa bối rối nửa chực lo lắng và giận dữ của tôi, hắn khoái chí nắm vai tôi và ghé vào tai thôi thì thầm: “ Just one kiss and I won’t bother you or him any more. Just think, one kiss as same as freedom ( Chỉ một nụ hôn thôi và tôi sẽ không “cản mũi” hai người đâu.Nghĩ đi, một nụ hôn bằng với tự do đấy.)”. Suy nghĩ một hồi lâu tôi ngẩng lên: “ I’ll do it. But you must keep your promise.(Tôi sẽ làm nhưng sau đó anh phải giữ lời hứa)”. Andrew nheo mắt nhếch mép khẽ: “You have my words. I’ll promise.( Tất nhiên.Tôi giữ lời)”. Đó thật là giây phút ghê rợn khi tôi nhắm tịt mắt run rẩy từ từ ghé môi tới , vừa trờ tới thì hắn đặt ngón tay lên môi tôi và đẩy phắt tôi ra.Tôi té xuống ghế và nửa ngạc nhiên, nửa mừng rỡ tuy vẫn chưa hiểu vì sao hắn làm vậy.
Andrew đứng lên vất lon coke vào thùng rác, kéo cặp lên vai và nhìn tôi khinh khỉnh: “ I feel pity for you. You do anything for him but you’re just vehicle for him reach to some else.You’re jerk. I don’t need it.Bye and just happy with him for today . (Tôi thấy thương hại cô đấy. Cô nguyện làm mọi thứ vì ổng nhưng ổng chỉ coi cô là phương tiện để ổng tiếp cận người khác thôi.Đồ ngốc. Tôi không cần nụ hôn của cô đâu. Tạm biệt và hãy tranh thủ hạnh phúc với ổng hôm nay đi.).

Tôi tròn mắt nhìn hắn. Tôi không hiểu nổi hắn đang ngụ ý gì. Tôi vội chạy theo hắn níu lại hỏi: “ What do you mean?I don’t get it.(Nói gì vậy? Tôi không hiểu)”. Andrew trề môi,nheo mắt bảo tôi: “ Just ask Sinh about Jasmine Leemon.Now don’t bother me. And take care your friend, too.(Hãy hỏi Sinh về Jasmine Leemon. Bây giờ thì đừng làm phiền tôi.Và hãy trông nom cả bạn cô nữa.)”. Nói rồi hắn đeo headphone lên đầu đút tay vào túi quần và bỏ đi với dáng nhún nhẩy. Còn tôi đứng giữa sân trường ngơ ngác đầy những dấu chấm hỏi trong đầu.Jasmine Leemon là ai vậy? Cô ấy có quan hệ thế nào với Sinh?




Trên đường đi tới chỗ để xe tôi vẫn miên man nghĩ về điều Andrew nói. Tại sao tôi phải “trông nom” cô bạn thân của tôi?Còn cái cô Jasmine gì đấy là ai? Nghe có vẻ rất huyền bí. Cô ta có liên quan gì trong chuyện này nhỉ?
Khi đã đến chỗ để xe thì tôi thấy bóng dáng Sinh loay hoay ở đấy.Tim tôi đập rộn lên.Anh kia rồi, lâu rồi không được nghe anh nói và nhìn thấy nụ cười tươi nồng hậu đó. Khi Sinh vừa để cặp lên xe và ngẩng lên thấy tôi và anh đã mỉm cười.Thấy ghét! Biết người ta bị “bệnh tim” mà cứ hễ thấy là cười thôi.
Tôi nghĩ một mai mà tôi có đem Sinh đi nhân bản vô tính thì chắc cũng chưa tìm thấy nụ cười giống vậy lần nữa đâu. Yêu rồi, yêu chết đi được.

Tôi vẫy tay chào anh: “ Thầy ơi. Hổm rày không nói chuyện…”. Sinh nhướn mày trề môi cười nụ ra vẻ kiêu căng, tinh nghịch tiếp luôn: “ …Bộ nhớ tôi hả???”. Tôi cười một cách bẽn lẽn và khẽ vuốt tóc giả vờ ngó quanh quất: “ Ai thèm nhớ thầy.Nhớ món quà của em thì đúng hơn”. Sinh cau mày gõ nhẹ đầu tôi: “ Sao cái gì em không nhớ mà lại nhớ mấy cái đó dai thế?”. Nhưng rồi anh cũng lục cặp lấy món quà đưa cho tôi và dặn: “Đây nè. Nhớ là về mới được gỡ ra đó nghe không?”.Tôi vâng vâng dạ dạ và cũng không quên “tố cáo” Andrew với anh: “ Cám ơn thầy. Mấy nay em ít được gặp và nói chuyện với thầy cũng tại Andrew.Hắn kiếm hết chuyện này đến chuyện nọ để kéo thầy đi đó”.
Sinh chớp chớp đôi mắt khoanh tay bặm môi gật gù khi nghe lời tố cáo của tôi:” Hèn chi. Mấy bữa rày cái gì nó cũng kiếm chuyện hỏi.Ra là vậy”. Rồi anh quay qua tôi đung đưa khuôn mặt cúi xuống nhìn tôi thiệt gần: “ Có khi nào. Andrew thích em rồi không nhỉ?Sao cứ thích làm chuyện cho em để ý.Như vậy thì không được đâu nhe.”

Phải rồi, dĩ nhiên là không được.Tên đó thích tôi, tôi thà chết sướng hơn. Dòm không có một cọng tóc là đã không ưa rồi.Lại còn vô duyên, thô lỗ chẳng được cái nết gì. Tôi cũng hùa theo Sinh: “Đúng rồi! Sao mà được, thầy. Tên đó nằm mơ giữa ban ngày cũng chưa chắc được em để ý đâu. ( tôi chảnh ghê nhỉ) Hắn không bằng một góc của thầy nữa”. Sinh hết tủm tỉm lại gật gù nghe hết “bài tố tụng” của tôi trong khi sắp xếp lại mớ đồ linh tinh trong cặp.Tôi vẫn thao thao bất tuyệt: “….hắn rất bất lịch sự khi chê em thẳng thừng.Vô duyên quá phải không thầy? Hắn nói loạn xạ cả lên…em chẳng hiểu gì nào là phải trông nom bạn em.Lại còn biểu em hỏi thầy về cái cô Jasmine Leemon gì đấy nữa….”

Lúc nghe tôi nói đến Jasmine Leemon thì Sinh buông rơi cái cặp, anh quay ngoắt lại nhìn tôi mở to mắt lắp bắp: “ Em…nói…cái gì?”. Tôi cũng ngạc nhiên và nhắc lại cái câu cuối cùng mà lúc nãy tôi đã nói. Rồi khuôn mặt Sinh biến đổi hẳn.Anh trở nên thất thần rồi sau đó cáu gắt với tôi: “ Em không có chuyện gì làm ư? Lại đi nói chuyện vớ vẩn với tên Andrew đó.Tôi không biết Jasmine nào hết…”.
Anh rời chỗ tôi đến bên xe mình, gỡ cốp xe, quẳng cái cặp vào đấy, lại im lặng bần thần.Xong, Sinh đóng sập nó rất mạnh làm tôi giật nảy mình. Sau đó anh quay qua tôi, nhẹ nhàng nhưng rất lạnh lùng, anh bảo: “ Còn em.Trễ rồi, về nhà đi”. Thái độ của Sinh làm tôi rất ngạc nhiên và cũng cảm thấy sợ nữa. Tôi rụt rè để tay lên ghi-đông xe anh hỏi: “ Em đã nói gì làm thầy giận sao?Nếu..nếu..vậy em xin lỗi”. Sinh cũng biết là anh đã xử sự không đúng với tôi, anh dịu lại nhưng vẫn lạnh lùng: “ Không có gì. Giờ em về đi. Mốt gặp. Và đừng có đến gần Andrew nữa”. Nói xong Sinh dắt xe đi thẳng. Còn tôi một lần nữa lại ngơ ngác. Hôm nay đâu phải thứ sáu mười ba đâu mà sao ai cũng có vẻ điên điên khi nói tới cái tên Jasmine đó? Hết Andrew rồi tới Sinh. Thái độ của cả hai đã thực sự làm cho tôi chả hiểu mô tê chi hết……

Cho đến hai hôm sau vào lúc tôi đi lên lớp sớm, vừa bước chân đến cầu thang thì đã nghe Sinh và Andrew đang cãi nhau một trận toé lửa.Tôi hoảng sợ đứng nép vào sau cánh cửa và chờ đợi. Tôi nghe tiếng Sinh chưa bao giờ dữ như thế: “ Some thing was the past.Don’t call it back, let it goes. ( Chuyện gì đã qua thì cứ cho nó qua đi.Đừng bới móc có được không?). Tiếng Andrew cũng dấm dẳng trở lại: “ I don’t do anything. It’s her fault.Not mine. She shouldn’t ask you about that ( Tôi chẳng bới móc gì cả. Đó là cô ta. Cô ta không nên hỏi anh về chuyện đó chứ)”. Rồi tôi nghe Sinh hậm hực: “ It is no accident for her ask me about Jasmine.You must made her curious.She loves me, it mind you? ( Cô ấy không tự dưng mà hỏi đâu. Cậu đã làm gì đó cho cô ấy tò mò.Mà chuyện cô ấy thích tôi có liên quan gì đến cậu?). Andrew cũng không vừa, đáp trả trở lại: “It does. I just can’t stand when I see you happy.You don’t deserve to be happy.You’re killer. (Có đấy.Tôi chỉ không chịu đựng được khi tôi thấy anh hạnh phúc.Anh là kẻ giết người, không xứng đáng để hạnh phúc"...
« Trước1...323334353637Sau »
Đánh dấu bài viết | Quản lý
Chia Sẻ Và Nhận Xét Bài Viết
SMS Google Zing Facebook Twitter
Chia sẻ bài viết: $tenbv
Chia Sẻ Bài Viết này lên Facebook
↑↑ Bạn đã xem chưa?
» Hạnh phúc xa tầm tay với…Vợ bé nhỏ! Anh mất em thật rồi. (2015-04-27)
» Vì anh nghèo. (2015-04-27)
» Truyện hay dã man “Mưa”. (2014-10-26)
» Thưa Thầy... Em Yêu Anh - Ngọc Hân. (2014-10-09)
» Đôi Mắt Của Hầu Gái - Chanhee. (2014-10-09)
Tags:
Bạn đang đọc những

truyện tình yêu

tiểu thuyết hay nhất

,

Wap đọc truyện tiễu thuyết hay

full cho điện thoại,

đọc truyện teen

truyện tình yêu

mới nhất hay nhất,

doc truyen tieu thuyet hay hai huoc full

, doc truyen tinh cam,

tiểu thuyết full đủ thể loại


Bản quyền ©
Time Load: 0.0007s

Tải game online

, Tin nhắn chúc ngủ ngon, Tải game yoker miễn phí, Truyện tình yêu,

Forum hổ trợ Xtgem

, Truyện sex hay nhất
√ Không click vào QUẢNG CÁO dưới này!! Thanks