Snack's 1967
Wap đọc truyện ngắn hay, Đọc truyện tiểu thuyết tình yêu, truyện teen truyện tình yêu hay
HomeTìm kiếm MENU
Bây giờ là: |
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Danh Mục
» Thơ tình yêu
» Truyện cười
» Truyện ma
» Ngôn tình
» Truyện dài
» Trò chuyện cuộc sống
» Trà sữa cho tâm hồn
» Truyện ngắn
» Blog Radio
» Cafe Chiều Thứ 7
» Made By Teen's
» Teen Story
↓↓ »
Chân ngắn, sao phải xoắn - Huyền Lê
Chân ngắn, sao phải xoắn - Huyền Lê
Mr.Siro[On] 4.5 sao trên 1024người dùng 14:56, 12-02-25
Truyện dài


Trên đường về, Lãng Tử vừa lái xe vừa liếc sang tôi. Còn tôi, mặc dù đang mùa thu mát mẻ nhưng vẫn không ngừng kêu than vì ngồi trong ô tô quá nóng. Lãng Tử hạ nhiệt độ điều hòa xuống thấp nhất có thể nhưng vẫn không thể giải tỏa được cơn nóng trong tôi. Hai má như hai lò than nóng rực, cảm giác tay chân thừa thãi và đầu óc như đang lơ lửng bốc phét ở đẩu đâu. Con người ngắn tũn của tôi cứ như đang có sự tranh luận ghê gớm lắm, nửa thì muốn nhanh nhanh về đến nhà để thoát khỏi cảm giác ngột ngạt này. Nửa khác thì muốn thời gian đừng trôi, ngừng đọng lại để …làm gì thì ai cũng biết rồi đấy, kể làm gì rồi lại bị cho là sến. Dường như trong tôi có hai con người khác nhau, một vui mừng vì có được tình cảm của người đàn ông trong mộng, một lại không ngừng băn khoăn, hồ nghi về tính xác thực của thứ tình cảm đó. Cái cảm giác bất an vẫn thường dội vào tôi một cách thật khó hiểu. Bản thân tôi cũng không thể xác định được thực sự mình đang muốn gì. Hây dà, thật là phức tạp quá đi, một lần nữa, phải xin nhắc lại rằng giá như tình yêu là bát bún riêu để tôi tu đánh ực một phát là xong, chả cần quan tâm nó ngon hay dở, sẽ ngộ độc hay không.

Đêm đó tôi không ngủ được. Lần đầu tiên trong mấy chục năm có mặt trên đời, tôi bị mất ngủ. Những cảm xúc vui mừng, lo lắng, băn khoăn và hoan hỉ cứ trộn đều vào nhau như một mớ mứt thập cẩm ( lúc này mà vẫn nghĩ đến món ăn cơ đấy, tôi phục tôi quá ) . Tôi thực sự chưa biết phải làm thế nào. Trong lúc đó, Hoành Tá Tràng gọi điện liên tục cho đến khi nhấc máy, anh ta hỏi tôi “ Chuyện năm xe đặc nhiệm và mười cảnh sát là gì đấy ?”. Tôi tỉnh bơ, “ Không có gì, đùa tí cho vui mà…”, Hoành Tá Tràng gắt gỏng “ Đùa thế mà đùa à, đùa thế có người đau tim mà chết đấy”. Ơ hơ, đừng ăn vạ ở đây nhé, tôi đây được mệnh danh là “ Đệ nhất ăn vạ” đấy, khỏi chơi trò văn vở nhé. Tôi chả nói chả rằng, cúp máy luôn, đấy, phải trả thù cái vụ hôm trước mình hỏi mà hắn không thèm trả lời chứ. Tôi hả hê lắm. Tôi nhắm mắt lại, và hình ảnh Lãng Tử nắm tay tôi trên ô tô, rồi hình ảnh Lãng Tử ôm tôi định đỡ đòn hộ khi thằng trống choai xông tới lại hiện ra rõ nét hơn bao giờ hết. Thế là tôi lại dằn vặt, lại băn khoăn, lại suy nghĩ…. Mệt óc, mệt xác quá đi ! Tôi quyết định không nghĩ ngợi gì nữa, thây kệ đời.!!!. Đến lúc đời kêu ai thì nấy dạ thôi, nghĩ gì nhiều làm ảnh hưởng đến nhan sắc mĩ miều của tôi. .


CHƯƠNG 7 - ĐÃ YÊU LÀ PHẢI LIỀU

Chương 7.1


Tôi đem một cục tơ lòng rối như mớ tóc rụng đến chia sẻ cùng Bi Ve và Cây Sậy ở trà chanh Chém gió.Thằng Cây Sậy sau một hồi cắn đến sứt môi đống hướng dương, nó lim dim mắt tỏ vẻ bí hiểm. ( Chắc nó thừa biết sẽ không phải chi tiền trong vụ này, đúng là đồ khôn lỏi ). Nó tuyên bố, “ Mày phải thử thách ! Mày phải check xem cái lão Lãng Tử kia yêu mày đến mức độ nào, yêu thật hay giả”. Thằng Bi Ve vỗ đùi tán thưởng “ Chuẩn ! chuẩn !”. Mặt tôi ngắn tũn. Bố khỉ, ai chẳng biết là phải check, nhưng mà check như thế nào cho nó hiệu quả chứ ? Không chừng lại mất oan một đống tiền trà chanh với đám quân sư vườn này chứ chẳng chơi đâu.

Để xóa tan sự lo lắng của tôi, Bi Ve đưa ra một sáng kiến, nó bảo tôi “ hay là mày giả vờ bị bệnh ung thư, sắp chết xem thằng đó nó thế nào”. Sặc ! Tôi suýt phun cả cốc nước vào mặt nó. Cái thằng tròn ve này chắc nghiện phim Hàn quá nặng rồi ! Chắc phải đưa nó vào trại tâm thần mất. Đương nhiên là phương án ấy bị tôi bỏ qua, tôi không sến đến nỗi giả vờ sắp chết, khóc sưng cả mắt rồi viết đủ các loại di chúc ( mặc dù tôi chẳng có cái khỉ gì để lại cho đời cả ) và hơn nữa, chuyện này nó Hàn xẻng quá, ai cũng đoán được. Thằng Cây Sậy đưa ra kế hoạch để tôi biến mất không sủi tăm một thời gian, xem Lãng Tử có đi tìm tôi hay không?. Ô ! Phương án này có vẻ khả thi, nhưng tôi không thể bỏ việc, càng không thể trốn khỏi tầm mắt của mẹ tôi được. Đấy, dù biến mất không sủi tăm thì cũng phải có tiền mà sống chứ, nếu bạn không cần đến tiền nữa thì chẳng khác nào bạn đã chết. Tóm lại, tốn mấy chục nghìn tiền trà nước mà các phương án đều bỏ ngỏ, tôi quyết định khỏi cần quân sư, đến đâu hay đến đó, không việc gì phải xoắn hết.

Mẹ tôi càng ngày càng có dấu hiệu trở thành một fan cuồng của Hoành Tá Tràng. Bà luôn nhắc đến anh ta mọi nơi, mọi lúc. Đỉnh điểm của fan cuồng đó là đã tin tưởng giao cho Hoành Tá Tràng hơn ba mươi triệu để đi mua xe cho tôi. Ôi, mẹ ơi ! Con đánh giá cao sự hào phóng của mẹ đã đầu tư tiền mua xe mới cho con, sau khi đã bắt con lạch cạch cái con bọ ghẻ đến cả gần chục năm có lẻ. Nhưng, mẹ ơi, con tha thiết đề nghị mẹ hãy tin tưởng giao tiền cho con chứ không thể giao tiền cho cái lão mặt sắt kia, vì con là con của mẹ chứ có phải anh ta đâu. Thật đáng tiếc, mọi lời đề nghị của tôi bị mẹ gạt phăng, mẹ nói với Hoành Tá Tràng, “ dẫn nó ra mua xe giúp cô, ngay và luôn, cháu mà để thêm vài giờ nữa là nó cướp tiền chạy đấy”. Ô ! thật, trần đời chưa ai hiểu tôi bằng mẹ tôi. Tôi thà đi xe xấu mà có một đống tiền rủng rỉnh trong túi để tiêu pha theo ý thích còn hơn là đi xe đẹp mà không một xu dính túi. Đương nhiên, Hoành Tá Tràng nghe lời mẹ tôi. Anh ta dẫn tôi ra đại lý bán xe, sau một hồi quần nát đại lý đó, tôi cũng chọn được cái xe Classico của mình. Xe này thấp, nhỏ phù hợp với cặp chân ngắn của tôi. Hơn nữa, nhìn nó rất nữ tính và xinh đẹp giống chủ nhân của nó, nói chung là tôi hài lòng. Hoành Tá Tràng nhìn ngược nhìn xuôi cái xe rồi nhìn sang tôi. Anh ta hỏi một cách rất nghiêm túc.
- Này, chắc cô phải cưa giảm xóc của cái xe này đấy !
- Ơ, phải cưa á ! Cưa để làm gì ?
- Cưa bớt cho đỡ cao, chân cô ngắn thế sao với được.
Tôi thề, nếu không có anh bán hàng đẹp trai ở đó thì chắc chắn Hoành Tá Tràng đã không còn lấy một sợi tóc trong tay tôi rồi. Điên đến thế là cùng, tại sao anh ta lại thích sỉ nhục tôi vào những lúc tôi đang vui nhỉ ?.

Tôi nghiến răng trèo trẹo với anh ta và thề rằng sẽ trả thù, tất nhiên không phải là lúc này, vì tôi cần phải giữ vẻ đẹp đoan trang của tôi với anh bán hàng đẹp trai đã. Hoành Tá Tràng hạ nhục được tôi nên phởn chí lắm, cười suốt. Nhưng anh ta chẳng cười được bao lâu, lại có điện thoại gọi đến, tôi nhanh mắt liếc thấy là “Không Ai Cả”, ôi trời, lại là cái đứa dở người nào đó ư ?. Hoành Tá Tràng tắt hẳn nụ cười, không biết bên kia nói gì đó, tôi chỉ thấy Hoành Tá Tràng nói như mắng “ Đừng có yếu đuối thế được không ? Chuyện gì cũng phải có giới hạn chứ !…. Được rồi, tôi sẽ đến… đừng có làm gì dại dột đấy !”. Hoành Tá Tràng cúp máy, còn tôi đang nhíu mày, nhăn trán nghĩ ngợi xem thực ra Không Ai Cả là ai ? Con gái hay con trai ? Già hay trẻ ? Béo hay gầy? thông minh hay ngu dốt ?…. Tóm lại, dù đó là ai đi chăng nữa thì cái tên đó đã tiêu tốn không biết bao nhiêu nơ ron thần kinh của tôi. Ô trời, thật là hại não.

Hoành Tá Tràng tỏ ra khá bực bội, anh ta giao cho tôi cái xe mới, không quên dặn dò tôi đi về cẩn thận và chạy biến. Khốn nạn cái thân tôi, cả đời đã biết đi cái xe ga nào đâu, chẳng lẽ lại vứt nó ở đây ? Mấy chục triệu chứ có ít ỏi gì đâu. Thằng cha Hoành Tá Tràng thật đáng chết, nếu gặp anh ta lần thứ hai, chắc chắn tôi không để anh ta sống thêm một ngày nào nữa. À quên, còn cả cái đứa Không Ai Cả rách việc nào đó nữa chứ. Nếu tôi mà biết nhà nó ở đâu, tôi sẽ đến làm một mẻ ra trò. Miệng thì chửi nhưng tay thì dắt xe, khổ quá là quá khổ. Kêu thế cho nó có phần thảm cảnh để nâng tội của Hoành Tá Tràng lên thôi, chứ Phương 89 phân như tôi thì sợ cái cóc gì trên đời ! Ngó trước, liếc sau một tí, tôi liền leo lên xe, nổ máy, một khi đã khổ thì phải liều. Tôi liều nhiều rồi, tôi biết, chẳng việc gì bạn phải xoắn hết....
« Trước1...2526272829...41Sau »
Đánh dấu bài viết | Quản lý
Chia Sẻ Và Nhận Xét Bài Viết
SMS Google Zing Facebook Twitter
Chia sẻ bài viết: $tenbv
Chia Sẻ Bài Viết này lên Facebook
↑↑ Bạn đã xem chưa?
» Hạnh phúc xa tầm tay với…Vợ bé nhỏ! Anh mất em thật rồi. (2015-04-27)
» Vì anh nghèo. (2015-04-27)
» Truyện hay dã man “Mưa”. (2014-10-26)
» Thưa Thầy... Em Yêu Anh - Ngọc Hân. (2014-10-09)
» Đôi Mắt Của Hầu Gái - Chanhee. (2014-10-09)
Tags:
Bạn đang đọc những

truyện tình yêu

tiểu thuyết hay nhất

,

Wap đọc truyện tiễu thuyết hay

full cho điện thoại,

đọc truyện teen

truyện tình yêu

mới nhất hay nhất,

doc truyen tieu thuyet hay hai huoc full

, doc truyen tinh cam,

tiểu thuyết full đủ thể loại


Bản quyền ©
Time Load: 0.0007s

Tải game online

, Tin nhắn chúc ngủ ngon, Tải game yoker miễn phí, Truyện tình yêu,

Forum hổ trợ Xtgem

, Truyện sex hay nhất
√ Không click vào QUẢNG CÁO dưới này!! Thanks