Wap đọc truyện ngắn hay, Đọc truyện tiểu thuyết tình yêu, truyện teen truyện tình yêu hay
HomeTìm kiếm MENU
Bây giờ là: |
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Danh Mục
» Thơ tình yêu
» Truyện cười
» Truyện ma
» Ngôn tình
» Truyện dài
» Trò chuyện cuộc sống
» Trà sữa cho tâm hồn
» Truyện ngắn
» Blog Radio
» Cafe Chiều Thứ 7
» Made By Teen's
» Teen Story
↓↓ »
Chân ngắn, sao phải xoắn - Huyền Lê
Chân ngắn, sao phải xoắn - Huyền Lê
Mr.Siro[On] 4.5 sao trên 1024người dùng 16:33, 14-02-25
Truyện dài


Và tôi, đang ngồi ba hoa chích chòe ở trà chanh chém gió với Bi Ve. Tôi trừng mắt nhìn nó.

- Tao thù những thằng đàn ông sắp cưới vợ !

Bi Ve lấm lét nhìn tôi, như kiểu nó đang giấu giếm chuyện gì đó. Tôi tinh lắm, dù thất tình nhưng tôi vẫn rất tinh.

- Mày sắp cưới vợ hay sao thế ?

- À… không …. Tao đương nhiên là không, làm gì có ai mà cưới.

Bi Ve ấp úng nói với tôi. Tôi gật gù cắn hướng dương.

- Tốt. Mày mà cưới vợ lúc này thì tao xé xác, tao đã quá thất vọng vì Lãng Tử rồi. Trời ơi là trời ! Tại sao người anh ấy cưới không phải là tao mà là cô ta chứ.

Tôi gục đầu xuống có vẻ thiểu não. Bi Ve phán một câu xanh rờn.

- Thế mà cũng hỏi, vì anh ta yêu cô ấy chứ sao.

Tôi đập bàn cái “rầm”, lừ mắt nhìn Bi Ve, nó hốt hoảng bịt miệng lại. Tự nhiên tôi thấy thiếu thiếu gì đó, hóa ra không thấy thằng Cây Sậy đâu. Chỉ Cây Sậy mới biết an ủi tôi vào những lúc này thôi, Bi Ve chẳng qua cũng chỉ là thằng chỉ biết nghe, không biết nói những lời hay ý đẹp vừa tai tôi. ( Tôi không chỉ hám sắc mà tôi còn hám ngọt nữa, tất cả những lời ngọt ngào đều khiến tôi thích mê, thật là thói quen dễ thương) . Tôi gào lên trước mặt Bi Ve.

- Cây Sậy đâu ?

Bi Ve càng hốt hoảng hơn, nó cầm cốc nước lên uống đánh ực một cái.

- À… ừm… nó đang … bận .

- Bận gì ?

Tôi quắc mắt nhìn Bi Ve, chưa bao giờ Cây Sậy bỏ mặc tôi như thế, đương nhiên tôi có quyền hỏi chứ. Bi Ve càng lúng túng hơn.

- À… nó… đi… ra… mắt !

- Cái gì ? Nó lại có người yêu mới à ? Nó bỏ con bé Chuối Hột rồi hả ?

- Không… nó… ra… mắt…. bố mẹ… vợ tương lai.

- Cái gì ?

- Thực ra, nó định thông báo cho mày, chắc vài tháng nữa nó… cưới… đó.

Tôi gào lên thảm thiết.

- Cái gì ? Nó dám cưới trước tao sao ? Thằng này láo thật ! Gọi nó đến đây ngay !

- Không tiện đâu… nhỡ nó chưa xong việc… !

Thằng Cây Sậy của tôi, thằng bạn chí cốt của tôi, nó dám bỏ tôi để đi lấy vợ vào đúng lúc nước sôi lửa bỏng thế này sao. Tôi thật không cam lòng, nó có hơn gì tôi mà nó cưới được vợ, còn tôi, tôi thế này mà đến một thằng chồng vắt vai cũng không có. Tôi mở điện thoại, gọi ngay cho Cây Sậy, nó vừa mới a lô một cái thì tôi đã bù lu bù loa.

- Mày xong việc chưa ? Xong việc rồi thì đến trà chanh ngay lập tức ! Tao và Bi Ve đang chờ ! Không vác xác đến thì đừng có trách !

Tôi cúp điện thoại cái rụp, chẳng kịp để cho thằng Cây Sậy có thời gian giải thích. Còn Bi Ve thì như thoát khỏi sự lúng túng lúc đầu, nó vuốt vuốt tóc nhe răng ra cười. Không ngoài dự đoán của tôi, thằng Cây Sậy lao vun vút tới, vẫn để nguyên quần âu áo sơ mi, tóc vuốt keo chỉnh tề. Không đợi nó ngồi xuống, tôi lại đập bàn ( Nghĩ cũng thương cho cái bàn, có ngày gãy lưng vì tôi).

- Mày cưới thật à ?

- Ừ ! Chưa tìm được ngày đẹp !

- Mày cưới con bé Chuối Hột đó thật hả ?

- Cô ấy là Phương Chi, không phải Chuối Hột.

- Người tròn như quả Chuối Hột, không phải Chuối Hột thì là cục kẹo chắc.

Thằng Cây Sậy ngẩn người nhìn tôi. Còn thằng Bi Ve thì phá lên cười sằng sặc. Tóm lại là tôi vẫn thấy ức,tại sao nó lại định cưới vợ vào lúc tôi đang thất tình chứ. Thật là bất nhẫn, tại sao nó lại đối xử với tôi như thế chứ. Cây Sậy dường như biết lỗi nên cung cúc ngồi cắn hạt hướng dương, còn Bi Ve đương nhiên là hả hê, vì dù thế nào nó đã có thằng Cây Sậy đỡ đạn cho nó rồi.

Kết thúc của ngày thất tình tan nát của tôi là một chầu Karaoke do tôi chủ trì và thằng Cây Sậy chủ chi, riêng Bi Ve do không có vai trò gì trong vụ này cả nên nó phải ngồi im nghe tôi hát. Thế đã là một ưu đãi quá đặc biệt với nó rồi ( Tôi nghĩ thế) . Và sau chầu Karaoke đó, Bi Ve và Cây Sậy quyết định sẽ xoa dịu nỗi đau thất tình của tôi bằng cách cuối tuần này cả hội sẽ lên Đại Lải chơi, vừa coi như một buổi tổng kết cho cuộc đời độc thân của Cây Sậy. Đương nhiên, vụ này do tôi chủ trì, và hai thằng kia là chủ chi. Nói chung, vai trò của tôi luôn luôn là cao nhất trong bộ ba siêu đẳng này. Tôi luôn tự hào về điều đó, nếu một ngày nào đó, Chuối Hột, tức vợ của Cây Sậy dám tranh giành nó với tôi thì tôi sẵn sàng hất cẳng cô ta ra một cách không thương tiếc ( Dù chưa biết sẽ làm cách nào, nhưng tôi thề là thế, cứ thề đã mất gì câu thề đâu).

Cuối cùng, ngày chúng tôi được vùng vẫy ở Đại Lải đã đến, tôi bước đi hiên ngang, kiều diễm vào khách sạn trong khi Bi Ve và Cây Sậy há hốc mồm kéo chiếc balo trọng tải tầm khoảng dăm chục yến của tôi đi đằng sau.

Khà khà, đó là cái lợi lớn nhất của việc chơi thân với con trai chứ không phải con gái. Bạn cứ thử tưởng tượng xem, nếu trong trường hợp như của tôi mà ba đứa con gái đi cùng nhau thì kiểu gì cũng chí chóe đủ kiểu, và kết thúc bao giờ cũng là đồ của đứa nào đứa nấy xách, không những thế, mỗi đứa còn tự khuyến mại cho nhau bằng cái mặt sưng như bì lợn nhúng nước. Tôi thấy mình thật thông minh, trên đời này hiếm có ai vừa thông minh lại vừa xinh đẹp như Đỗ Tiến Phương tôi đây, nhưng tiếc rằng Lãng Tử không nhận ra điều đó. Tim tôi chợt thắt lại khi nghĩ đến Lãng Tử, nhưng quang cảnh Đại Lải trong sương mù đã xóa nhòa hình ảnh đó ngay lập tức.

Chúng tôi hí hửng vứt đồ ở khách sạn rồi lao ra hồ đứng hú hét như vượn. Thật là đã ! Một cảm giác rất Pro ! .

Chúng tôi nhìn thấy chiếc thuyền nhỏ bên hồ, ba đứa lao đến leo lên ngồi vắt vẻo và cầm mái chèo khua loạn xạ.

Trời ạ, sao tôi, Cây Sậy và Bi Ve thật hiểu nhau. Chúng tôi đẩy thuyền ra xa, xa mãi, cả ba đứa hú hét vui mừng như vừa đạt được thành công vang dội lắm. Bỗng, mặt thằng Bi Ve như xám lại, nó phá tan cái không khí sung sướng đó bằng một câu lắp bắp…

- Này, có đứa nào biết chèo vào bờ không ?

Thôi chết, tôi nhìn Cây Sậy, Cây Sậy nhìn Bi Ve, Bi Ve nhìn sang tôi. Lúc này chẳng ai bảo ai, cả lũ mặt xám như nhau. Tôi mạnh dạn hỏi.

- Có đứa nào biết bơi không ?

Bi Ve nhìn tôi, tôi nhìn Cây Sậy, Cây Sậy lắp bắp.

- Tao… tao… chỉ … hơi biết bơi thôi !

- Hơi biết bơi là thế nào ?

Bi Ve suốt ruột hỏi.

- Thì… tao chỉ… chỉ… nổi được một đoạn thôi.

Ối trời ơi, thế mà nó dám khẳng định là nó hơi biết bơi cơ đấy. Cây Sậy ơi là Cây Sậy, ranh giới giữa hơi biết và biết nó xa nhau lắm. Tôi có vẻ bình tĩnh hơn, tôi sờ vào túi quần mình tìm điện thoại, nhưng không thấy. Tôi hỏi,
- Thế có đứa nào mang điện thoại đi không ?

Bi Ve lại nhìn Cây Sậy, Cây Sậy lại nhìn tôi. Thôi toi rồi, nhìn mặt ngẫn của hai thằng đấy là tôi biết chúng tí tởn quá nên để quên ở khách sạn rồi. Cả ba chúng tôi nhìn nhau, giờ này thì mặt đứa nào đứa nấy cắt không còn giọt máu. Bi Ve khều tay tôi....
« Trước1...7891011...41Sau »
Đánh dấu bài viết | Quản lý
Chia Sẻ Và Nhận Xét Bài Viết
SMS Google Zing Facebook Twitter
Chia sẻ bài viết: $tenbv
Chia Sẻ Bài Viết này lên Facebook
↑↑ Bạn đã xem chưa?
» Hạnh phúc xa tầm tay với…Vợ bé nhỏ! Anh mất em thật rồi. (2015-04-27)
» Vì anh nghèo. (2015-04-27)
» Truyện hay dã man “Mưa”. (2014-10-26)
» Thưa Thầy... Em Yêu Anh - Ngọc Hân. (2014-10-09)
» Đôi Mắt Của Hầu Gái - Chanhee. (2014-10-09)
Tags:
Bạn đang đọc những

truyện tình yêu

tiểu thuyết hay nhất

,

Wap đọc truyện tiễu thuyết hay

full cho điện thoại,

đọc truyện teen

truyện tình yêu

mới nhất hay nhất,

doc truyen tieu thuyet hay hai huoc full

, doc truyen tinh cam,

tiểu thuyết full đủ thể loại


Bản quyền ©
Time Load: 0.0003s

Tải game online

, Tin nhắn chúc ngủ ngon, Tải game yoker miễn phí, Truyện tình yêu,

Forum hổ trợ Xtgem

, Truyện sex hay nhất
√ Không click vào QUẢNG CÁO dưới này!! Thanks

Teya Salat